Ở em bắt đầu xuất hiện những điều thực sự không đáng có trong tình yêu. Em bảo “Quen một người không có tiền như anh, nên tôi phải đánh số đề đấy, thì sao nào”. Anh như chết lặng đi, đau đớn quá chừng em biết không? Rồi còn nhiều câu xúc phạm anh nữa.
Anh nghĩ rằng, ngần ấy vết thương trên người anh, ngần ấy sự chân thật, yêu thương dành cho em có đủ để em phải như thế với anh? Bạn bè anh chẳng có, quan hệ xã hội anh chẳng một ai, chỉ có mỗi em thôi, vậy anh gái gú như thế nào, rượu chè với ai, Facebook làm gì? Đi cùng em dù trong lòng có rất nhiều tâm sự, nhiều chuyện đau lòng nhưng cũng vẫn phải luôn mang một vai trò “hoạt náo viên” cho em vui, em cười. Cuối cùng mọi thứ dồn nén trong con người anh bao lâu như tức nước vỡ bờ.
Em đi cùng anh qua bao năm tháng qua, em biết rõ rằng anh chỉ là một người nghèo, em vẫn yêu anh, bên anh vượt qua thời gian. Giờ đây anh nhận ra một điều em không thể bên một người nghèo mãi được. Anh không giàu có như mọi thứ em thấy ở bạn bè trang lứa, anh chỉ giàu về tình cảm thôi, giàu về cảm xúc. Nếu em có đang đọc được những dòng này, anh cũng mong em hiểu rằng anh yêu em như thế nào, đó là một sự chân thành em à.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)