VN88 VN88

Tâm sự xin lỗi con vì mẹ không ngăn được cha cưới vợ

Cuộc đời ai học được chữ “ngờ”, mẹ vì buồn rầu mà suy nhược. Mỗi ngày mẹ tìm đến sự bình yên bằng những viên thuốc ngủ; vùi mình vào những chiếc gối đẫm nước mắt để rồi cuối cùng mẹ đánh mất con. Mẹ là một người mẹ tồi, ngàn lần xin lỗi con.

Cha con vì lý tưởng bản thân, lý tưởng mà cha luôn tôn thờ và cho là thiêng liêng đã từ bỏ mẹ. Cha sợ phải đương đầu với những khó khăn. Mọi chuyện có thể sẽ khác đi nếu mọi người trong gia đình cha cũng yêu mẹ, nhưng không, mọi người ghét. Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi nếu mẹ đừng quá mộng mơ, còn cha lại sống quá thực tế. Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi, khi đó mẹ sẽ không phải là mẹ và cha không còn là cha nữa. Nếu không là chính mình thì cha mẹ có yêu nhau nhiều đến thế không con?

Trước đây, nhiều lần cha mẹ muốn bỏ cuộc, nói chia tay, rồi lại không thể xa nhau, nhớ quay quắt. Cha mẹ đã nghĩ, thà bên nhau mà vừa khóc vừa cười còn hơn phải chia xa, như thế có phải là hạnh phúc không? Cha mẹ cứ cố gắng ở bên nhau trong gần ba năm, quãng đường chưa đủ dài nhưng không hề ngắn, đủ để thấy mẹ yêu cha thật lòng, yêu nhiều tới mức nào, đủ để mọi người nhìn nhận dù không mấy người ưng thuận tình yêu này. Cũng đủ hiểu được mẹ đã vì cha cố gắng biết bao.

Cha đã đưa ra quyết định 25 tuổi cưới vợ. Mẹ nghĩ ở bên người ấy, rồi cha sẽ hạnh phúc hơn khi ở bên mẹ. Không biết sẽ cuồng nhiệt, cháy bỏng hơn hay không. Cha nói người ta mang lại sự yên bình vì được sự chấp thuận của cả gia đình. Có lẽ hạnh phúc của cha sẽ ít hơn rất nhiều nhưng lại đỡ mệt mỏi hơn khi ở cạnh mẹ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.