Cuộc sống và những khắc nghiệt của nó làm em trở nên già dặn hơn. Em không thể vô tư cười đùa như những người cùng trang lứa. Em có nhiều nỗi lo, còn nhiều việc dang dở cần em thực hiện. Em không quên anh và tình cảm chân thành anh trao nhưng em đã cất nó sâu trong tim mình. Em đã rất giỏi để che giấu cảm xúc, để lạnh lùng nói câu chia tay mà không rơi một giọt nước mắt.
Em quay đi mặc anh gào khóc gọi tên, rồi em tự đánh vào tim mình, những vết thương rỉ máu nhưng sẽ không một ai biết được. Qua ngày mai em sẽ lại mạnh mẽ, sẽ tiếp tục hành trình dở dang và sẽ vắng bóng anh mãi mãi. Em không mong anh sẽ tha thứ nhưng mong anh mạnh mẽ và sống tốt. Mong rằng vết thương trong anh sẽ được ai đó khỏa lấp. Mong ai kia sẽ yêu anh, một tình yêu trọn vẹn.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)