Nếu chị ngang bằng tuổi anh hay tuổi tôi hoặc nhỏ hơn thì khác, tôi có thể làm ầm lên được, dù sao anh cũng thấy hãnh diện hơn với bạn bè vì quên được em trẻ đẹp. Đằng này chị lại lớn hơn chồng tôi gần chục tuổi, từng trải qua một lần đò, giờ làm ầm lên thật xấu hổ cho anh và gia đình hai bên.
Chị nghĩ hai người có đến được ga tình yêu như trong bài viết không? Nếu chị đảm bảo chắc chắn hai người sẽ đến được với nhau và sẽ hạnh phúc thì nói tôi biết để tôi, chị và anh cùng tính. Người ta nói “Nếu yêu nhau thật sự chỉ cần nhìn người mình yêu hạnh phúc là bản thân cũng hạnh phúc”. Tôi đã bồng con ra đi một lần rồi, chắc sẽ có lần hai nếu như một ngày nào đó sự thật phơi bày mà hai người vẫn không từ bỏ.
Tôi nghĩ chị là người ích kỷ, luôn sống trong sự lo âu, hồi hộp, đợi chờ một thứ gì đó không thuộc về mình, không phải của mình. Chị nói đúng, nếu tôi cư xử không khéo sẽ phá nát gia đình mình, nhưng chẳng lẽ tôi phải cứ chịu đựng để hai người qua lại là giữ gìn hạnh phúc gia đình sao? Giờ đây tôi tự an ủi mình rằng hai người đã chấm dứt rồi để lòng được thanh thản hơn. Cuối cùng, cầu xin chị tha cho gia đình tôi, coi như chị thương đứa con gái nhỏ của chúng tôi, thương cho người mẹ chồng luôn vững lòng tin ở con trai mình mà chia tay với anh. Nếu chuyện này mẹ chồng tôi biết không biết bà sẽ như thế nào.