Đây là lá thư tay đầu tiên và sẽ là lá thư cuối cùng anh nhận được từ em. Chỉ muốn anh hiểu những suy nghĩ của em, một người con gái yêu anh rất nhiều. Cũng có thể khi nhận được những dòng thư này anh sẽ cười rằng em thật ngố, và chẳng làm anh bận tâm, nhưng mong anh hãy dành chút thời gian và dành chút tình cảm còn lại để cảm nhận về những điều em muốn nói với anh.
Anh biết không, trước đây em từng rất ghét và coi những người con gái khác ngoài em mà yêu anh là kẻ thù của mình đấy. Nhưng càng lúc em càng cảm nhận thấy họ thật đáng thương. Có lẽ chính họ từng trải qua cảm giác như em. Cũng có những người đến với anh thật lòng, và cũng có những người đến với anh bởi một điều gì đó. Dù sao thì tất cả họ cũng đáng thương hơn đáng trách.
Người em yêu nhất chính là anh, và người em trách nhiều nhất cũng chính anh. Cho đến lúc này đây thì tình yêu của em dành cho anh không thay đổi, nhưng em phải ngưng nó lại, vì em với anh không thể chung lối. Em không phải là một người phụ nữ quá tham vọng. Em chỉ cần những gì vừa và đủ cho bản thân, cho gia đình nhỏ của em sau này. Còn anh, anh còn biết bao nhiêu vấn đề phải lo.
Em biết rằng áp lực của anh rất lớn, áp lực từ công việc, từ gia đình, họ hàng, áp lực vì anh là cháu đích tôn, là con trai trưởng, áp lực từ những vai trò luôn làm cho anh bị rối bời trong bao nhiêu thứ lộn xộn. Em buồn vì em cũng không chia sẻ được điều gì với anh, không thể gánh vác những nỗi lo cùng anh. Và giờ đây lại càng không, vì người anh chọn không phải là em, vì những thiếu sót của em không đủ làm anh tin tưởng để bước tiếp cùng em.