Tất cả những điều đó không phải là lý do làm cho em ngừng yêu anh. Yêu anh và mơ mộng cho đến khi các vấn đề bắt đầu xảy ra. Các sự việc, các vấn đề trong bóng tối dần xuất hiện, nối tiếp nhau. Em biết được rằng anh ngỏ lời yêu em khi anh và chị ấy vẫn còn qua lại với nhau thân thiết. Cảm giác như em là kẻ thứ 3 phá bĩnh tình yêu của anh.
Em hụt hẫng nhiều lắm, em tỉnh ngộ và biết rằng mình đã quá ngây thơ, quá tin tưởng vào những gì anh mang đến cho em. Anh của em không phải là của riêng em như em từng nghĩ. Những hình ảnh về anh, thần tượng anh, về một người đàn ông tốt mà em được biết đã không còn nguyên vẹn. Tình yêu đối với em là không có sự chia sẻ với bất kỳ ai, em yêu anh thủy chung và em cũng muốn được nhận lại một tình yêu như thế. Vậy mà anh đã để người thứ 3 bước vào tình yêu của chúng ta.
Nhưng đâu ai có thể biết trước những gì xảy ra đúng không anh? Em tưởng rằng sau vấn đề đó xảy ra thì em sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Vì trái tim em bị tổn thương quá nhiều mà không có một sự an ủi, động viên nào từ anh để em có thể yên lòng. Lý trí em nói rằng em không thể bước qua được nỗi đau như thế. Nhưng rồi em lại bỏ qua, cố quên đi tất cả những đau đớn đó để lại được bên anh.
Đã nhiều lần dặn lòng sẽ cố quên anh đi, quên một người luôn làm em phải khóc, nhưng em không thể làm được. Cố gắng quên, rồi có những lúc bắt gặp một hình ảnh, một điều gì đó xảy ra làm em lại nhớ đến anh, lại khóc, lại nghĩ rằng em phải cố gắng để giữ anh bên cạnh, níu giữ lại những gì làm trái tim em rung động. Anh luôn thế, cứ xa em mấy ngày rồi lại đến bên em, vỗ về em như chưa có chuyện gì xảy ra.