Tôi thấy xấu hổ vô cùng vì có một người ba như thế, sao ba chẳng nghĩ cho cảm xúc của mẹ con tôi. Nhớ lúc nhỏ, hễ trồng cây gì ba cũng bảo: “Ba trồng cây sau này lấy tiền nuôi con học đại học”. Lời nói vẫn còn đó nhưng người dường như thay đổi, tôi chẳng cần mỗi tháng gửi cho tôi 3 – 4 triệu rồi ba làm những chuyện đáng xấu hổ như vậy. Dù ba có thế nào tôi vẫn thương ba, nhưng có thể nào ba chịu nghĩ cho cảm xúc của cả nhà không. Còn một đứa em tôi giờ đang tuổi lớn, mai đây nó sẽ lớn lên thế nào khi trong nhà như vậy.
Tôi thèm khát có một gia đình bình thường, giấc mơ đó quá xa vời, vì còn có những bậc làm cha làm mẹ không hề nghĩ tới cảm giác của những đứa con khi gia đình đổ vỡ.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)
Trang: 1 2