Tôi làm nuôi cả em và con, mọi chi phí trong gia đình tôi lo cả. Em mặc kệ tiền bạc còn hay hết tự tôi lo liệu. Tôi thật mệt mỏi, em không làm ra tiền mà đòi hỏi tôi rất nhiều, nào là mua sắm quần áo, giầy dép, phấn son, nữ trang… nhưng không phải lâu mới sắm mà thường xuyên. Mặt khác em sắm về có khi không sử dụng hoặc đem cho. Tôi xót của nói hoài, nhiều khi chán hết muốn nói nữa.
Giờ tôi viết những lời này em cũng đang về ở với cha mẹ em cả tháng nay rồi. Tôi buồn không biết phải tính sao khi thấy em cứ hững hờ và háo thắng. Cha mẹ sinh ra mà nói em cũng không nghe. Tôi không muốn mang tiếng thay vợ như thay áo bởi bản thân rất muốn chung sống với em cho hạnh phúc lâu bền, còn em luôn chống lại tôi, chắc muốn tìm chân trời mới chăng? Xin quý bạn đọc cho tôi những góp ý chân thành. Cảm ơn nhiều.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)