Em cũng không biết cách vun đắp cho hạnh phúc gia đình, không biết được công dung ngôn hạnh. Có lần em đi làm về rồi đi chơi với đám bạn, bỏ tôi ở nhà ăn mỳ tôm. Sau những lần ấy tôi không la mắng, xúc phạm hay đánh đập em vì không muốn mình là người chồng vũ phu. Tôi nhiều lần nhẹ nhàng khuyên bảo, nói chuyện, em xin lỗi và hứa nghe theo lời tôi nhưng rồi lại theo con đường cũ, cũng có khả năng đi ngoại tình (tôi chưa chắc chắn về việc này).
Có lần tôi nóng quá la mắng, chỉ mặt em, em tỏ ra hung dữ chửi lại rồi cầm dao kề cổ tôi. Giờ anh chị em phía gia đình tôi biết chuyện, muốn tôi bỏ em. Điều duy nhất có thể níu kéo cuộc hôn nhân này là ba mẹ em đối xử rất tốt với tôi, tôi không nỡ làm đau lòng, mất mặt gia đình vợ, nhưng em mới chính là người ăn đời ở kiếp với tôi.
Tận trong sâu thẳm con tim tôi vẫn yêu và mong muốn em sửa đổi để vợ chồng có thể xây dựng cuộc sống lâu dài. Điều đó có được hay không khi tôi thừa biết bây giờ em là người rất cứng đầu và luôn cho những gì mình làm là đúng? Điều duy nhất tôi suy nghĩ được lúc này là về thưa chuyện với gia đình vợ (trước giờ tôi chưa từng nói với họ) rồi xin phép ra sống ly thân để mỗi người có không gian riêng, chiêm nghiệm lại mình.