Thời gian cứ thế trôi đi, tình cảm tôi dành cho anh càng nhiều, anh bảo đã quên người yêu cũ, cô ấy giờ chỉ còn là quá khứ. Tuy nhiên tình cờ tôi phát hiện ra giữa hai người đó vẫn liên lạc với nhau, cô ấy bày tỏ tình cảm của mình và anh thì giấu kín chuyện đã có tôi. Tôi hỏi sao lại làm như vậy, anh bảo cô ấy đi học ở xứ lạ xa xôi, không có ai thân thiết lại gặp nhiều áp lực trong học tập. Chính vì vậy anh chưa thể nói với cô ấy về chuyện chúng tôi. Anh còn khẳng định yêu tôi, còn đối với cô ấy anh chỉ còn coi là bạn.
Rồi anh nhận được công việc ở quê nhà, quyết định trở về quê để làm. Tôi còn một năm học thạc sĩ nữa, dự định khi nào tôi ra trường sẽ chính thức bàn về chuyện cưới xin. Thời gian sắp xa nhau thật sự tôi buồn, mỗi người một nơi khi cả hai chưa đầy 4 tháng yêu nhau. Có lẽ từ đó mà bi kịch đến với tôi nhanh đến không ngờ.
Anh thay đổi cách cư xử với tôi kể từ ngày quay về quê. Hầu như tôi là người liên lạc với anh trước, có khi mấy ngày liền tôi chẳng có chút tin tức gì về anh. Ngay sau đó là những lời trấn an tôi rằng công việc mới của anh gặp nhiều khó khăn ban đầu, anh phải sắp xếp lại mọi thứ, không có thời gian liên lạc với tôi. Tôi tin và thương anh nhiều hơn.
Thời gian ấy gần Tết, tôi mong ngóng từng ngày để được về gặp anh, nhưng cảm giác gặp lại kể từ sau một tháng anh về quê tôi dần có cảm giác xa lạ. Cuối tuần anh vẫn đưa tôi đi chơi, duy chỉ có điều anh không chủ động dẫn tôi về giới thiệu với mẹ và chị gái như đã hứa lúc trước. Tôi hỏi lý do anh bảo đang thử việc công an nên lý lịch rất quan trọng. Khi nào anh vào biên chế mới chính thức giới thiệu để mọi người không nói ra nói vào. Tôi tin và không bàn về điều này nữa.