Tôi xin em cho tôi coi webcam và lại ngạc nhiên khi thấy em xinh đẹp, dễ thương. Một điều ngạc nhiên nữa là cách nói chuyện của em cuốn hút nhưng đầy sự buồn chán, mặc cảm, mất tự tin. Tâm sự một thời gian, em đã kể tôi nghe về quãng đời con gái 19-20 tuổi cả tin và đầy ước vọng của mình.
Em lớn lên trong một gia đình nề nếp ở miền Tây Nam bộ, được gia đình thương yêu gửi qua Mỹ học một thời gian, sau đó em quay về Việt Nam tiếp tục việc học của mình. Em đã quen một người bạn trai, gia đình phản đối, em thì yêu hết lòng. Em đã bỏ ngoài tai lời khuyên của mẹ, của chị để đi sống trọn vẹn với người yêu.
Ba năm trời chung sống đầy hạnh phúc và cũng đầy khổ đau khi người yêu đề nghị em phá thai ba lần và hậu quả là em bị vô sinh. Sau đó anh ta muốn có con, đã bỏ em một cách nhẫn tâm, em đau đớn về thể xác và tinh thần tới mức cùng cực. Em đã quay về với gia đình cùng mặc cảm tội lỗi, mất tự tin vào con người, vào cuộc sống. Em đã tìm cách tự tử nhưng không thành và được gia đình đưa vào bệnh viện cách ly 6 tháng.
Giờ em đã về sống với gia đình, nhưng như em nói, em không biết sống để làm gì. Hàng ngày em đi ra đi vô, rất ít ra khỏi nhà, em nói mình như một con ma, không bạn bè, chỉ biết ôm máy tính online, tìm bạn. Cũng rất may, tiếng Anh của em rất giỏi nên có thể làm hướng dẫn viên du lịch khi có tour mà công ty em cộng tác gọi. Nó có thể làm em khuây khỏa, nhưng em vẫn nhớ tới người con trai đã nhẫn tâm gây cho em bao chuyện đau lòng, dù hiện nay em rất mong muốn mình hạnh phúc.