Khổ nỗi vợ tôi chỉ mới học trung cấp, không dễ gì kiếm việc tốt, mà tôi vận động đi học lên cô ta kêu không thích học. Lận đận vác đơn xin việc mãi không được, lại làm cùng mẹ tôi. Thời gian này cô ta chịu khó hơn, tôi cũng thấy mừng vì nghĩ vợ chuyên tâm vào công việc kinh doanh của gia đình. Tôi đi làm, vợ ở nhà cùng làm với mẹ, lo cơm nước, giặt giũ… Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì mẹ và vợ đã hòa hợp và vợ quan tâm đến tôi. Làm được bao nhiêu tôi đem về đưa hết cho vợ giữ, cảm thấy cuộc đời mình sao bằng phẳng và tốt đẹp đến thế.
Tâm sự vợ quan hệ với nhiều đàn ông khi tham gia phượt
Thời gian hạnh phúc đó kéo dài được gần 2 năm, vợ nói muốn trở về Hà Nội sống và muốn tôi đi cùng. Tôi cố thuyết phục nếu muốn vậy cần phải nói chuyện với mẹ tôi, vì tôi không thể bỏ mẹ lại một mình khi ba mất từ lâu, chỉ có hai mẹ con nương tựa nhau. Thế là cô ta giận dỗi, nói nếu tôi không đi sẽ về đó một mình. Tôi bảo hãy cho thời gian để thuyết phục mẹ nhưng cô ta không chịu, nhất quyết về ngoài đó trước. Trong lúc tôi còn đang đau khổ vì nhớ vợ, một mặt thuyết phục mẹ, may mắn sao (thật ra lúc đó tôi cứ cho rằng mình rất bất hạnh) một người bạn cho tôi biết những sự thật kinh khủng về cô ta.