Sau một thời gian, bằng sự quyết tâm, chúng tôi đã thuyết phục được gia đình và tổ chức cưới đến nay được 20 năm, có với nhau 3 con. Trong quá trình 20 năm đó tôi luôn đứng ở vị trí trụ cột để phấn đấu học thêm, kiếm tiền và thực hiện ước mơ từ nhỏ của mình, vợ tôi phần lớn thời gian ở nhà sinh đẻ, nuôi dậy con cái, trở thành hậu phương vững chắc của gia đình. Cô ấy là người vợ tuyệt vời, yêu thương con cái, bố mẹ đẻ, thương bố mẹ chồng. Thậm chí có những việc đối nhân xử thế với gia đình nhà chồng còn chu đáo trách nhiệm hơn cả tôi, những việc này tôi rất nể phục.
Trải qua 20 năm chúng tôi cũng có một khối tài sản tương đối, có thể sống đầy đủ, bất động sản, ôtô, tiền mặt. Thật không may khi gặp cuộc khủng hoảng 2009, toàn bộ tài sản đã phải bán đi để trả nợ ngân hàng và bạn bè, sau đó vẫn còn nợ gần hai tỷ đồng, lĩnh vực kinh doanh của tôi là bất động sản và chứng khoán nhưng thất bại chủ yếu là chứng khoán. Hiện nay chúng tôi đang phải thuê nhà để ở, thu nhập rất thấp, không đủ chi tiêu hàng tháng, cuộc sống rất mong manh.
Đổ vỡ trong kinh doanh, tôi đã ý thức được những công việc mình đang làm là không bền vững, rất rủi ro, vì thế cũng mạnh dạn đầu tư vào một dự án tại miền Trung về khai thác sản xuất vật liệu xây dựng, nhưng hiện nay gặp cuộc khủng hoảng mới và rắc rối trong vấn đề nội bộ nên để có thu nhập thì không biết đến bao giờ. Nhiều khi tôi hay nói đùa với bạn bè rằng mình còn nghèo hơn ăn mày, vì ăn mày tài sản bằng không, còn mình thì âm tài sản.