Mỗi một người phụ nữ chắc đều có bí quyết giữ hạnh phúc riêng, với tôi đó là những bữa cơm ngon và đầm ấm (ông xã tôi là người có sở thích về ăn uống nên tôi luôn lợi dụng và tận dụng sở thích này của chồng), thỉnh thoảng cả nhà đi chơi (chỉ là đi lượn vòng Bờ Hồ rồi ăn kem, cho con đi thăm lăng Bác, đi ra ngoài ăn phở trừ bữa chứ không có gì to tát), hay đi siêu thị mua đồ (có khi chỉ là mua chai nước mắm hay bịch giấy vệ sinh), cuối tuần sang thăm bà ngoại để mấy anh em tụi nhỏ gặp nhau.
Tôi luôn kéo anh vào những việc có vẻ cỏn con trong nhà nhưng cũng may chồng luôn hào hứng tham gia, chưa bao giờ anh từ chối khi tôi bảo cả nhà mình hôm nay đi đâu đó hoặc làm gì đó. Đấy là những chuyện nho nhỏ, còn những chuyện to tát hơn thì bao giờ chồng cũng bàn bạc với tôi và ngược lại tôi luôn hỏi ý kiến anh. Có những chuyện phát sinh trong gia đình chồng, anh đều lắng nghe những ý kiến góp ý của tôi. Tôi thầm cảm ơn chồng đã cho tôi vị trí nào đó trong cuộc đời anh.
Với gia đình ngoại, chồng luôn làm tôi hãnh diện, cuối tuần anh thường chở vợ con sang thăm mẹ vợ, các anh chị, ăn cơm chơi cả ngày rồi mới về. Thậm chí có lúc tôi muốn ở lại qua đêm ông xã cũng không nề hà. Tết nhất, giỗ chạp, công to việc lớn bên nhà vợ, anh đều chu đáo, tham gia tích cực mặc dù nhà ngoại tôi không thiếu người mà tôi lại là con gái út. Ngược lại, đối với nhà chồng, tôi luôn là chị dâu trưởng trong nhà. Mọi việc giỗ chạp, tết nhất, đều tay tôi nấu nướng, mua sắm cho gia đình, dù không hay biếu tiền bố mẹ chồng vì không phải dư dả nhưng những lúc ông bà ốm đau đi viện tôi đều có trách nhiệm lo tiền nong, quà bánh. Thỉnh thoảng tôi lại mua ít thực phẩm ngon biếu bà, nấu món gì ngon tôi đều bảo cháu bưng xuống mời ông bà cô chú.