Một lần đi chùa tôi may mắn gặp một vị sư thầy, tôi khóc và hỏi mình có lỗi gì. Sư thầy an ủi, nói tôi không có lỗi, anh cũng không có lỗi khi đã cố gắng nhưng không thể yêu tôi, chỉ vì đã hết duyên nợ, tình cảm không thể níu kéo. Anh không phải người ích kỷ, tham lam, cùng lúc lừa dối, duy trì quan hệ ân ái với hai người phụ nữ, người như thế mới đáng bị trừng phạt theo đạo lý nhà Phật. Nếu tiếp tục với anh, cuộc sống sẽ chỉ là sự giả tạo.
Giờ tôi thấy lòng thanh thản, hiểu rằng không phải cứ cố gắng, hoàn hảo sẽ níu giữ được tình cảm. Anh vẫn có trách nhiệm với ba mẹ con tôi. Tôi cũng hiểu anh có sự cống hiến cho gia đình trong suốt tuổi thanh xuân. Gặp gỡ sư thầy thường xuyên, tôi thấy lòng tĩnh lại, cũng không còn hận thù ghen ghét khi thấy anh vui vẻ, khỏe mạnh bên gia đình mới, được chăm sóc tốt. Thay vì tiếp tục buồn khổ, tôi có con đường riêng của mình và lập kế hoạch cho cuộc sống sau này, thấy hài lòng.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)