Nhưng tháng 4 rồi, tháng 4 đã bắt đầu phủ lên đất trời, thấm vào lòng người cái màu trắng thuần khiết, có lẽ để nhắc nhớ rằng ký ức đã qua không về lại được, nó đã trở thành cái có tên gọi: ký ức và quá khứ. Bỗng nhớ lắm những sáng, những chiều cùng nhau đi dọc con phố, đâu cũng tràn ngập hoa loa kèn.
Lang thang trong ký ức. Để làm gì chứ? Để ru mình, ru tình và ru người, để vết thương khép miệng đi, để ký ức ngủ yên đi đừng làm cho người ta có cớ đến với nhau nữa. Tháng 3 mang cánh hoa sưa đi xa để tháng 4 mang loa kèn trở lại vỗ về, cứ nhẹ nhàng như thế thôi nhé tháng 4!
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)
Trang: 1 2