Tình yêu đi liền với nỗi nhớ, nỗi nhớ như thế nào đến khi yêu nó mới thấm. Ngày xưa khi đi học có câu: Nhớ gì như nhớ người yêu/ Trăng lên đầu núi nắng chiều lưng nương. Nó cũng biết nỗi nhớ cồn cào, da diết nhưng đâu biết da diết như thế nào, cồn cào ra sao; giờ đây mới hiểu, mới cảm nhận rõ rệt. Cùng một thành phố nhưng sao xa như cả một vòng trái đất, như ở một châu lục nào mà nó chưa từng đến và chẳng dám đặt chân đến. Tình yêu là gì, là khi đến vì yêu, vì cảm xúc cần có nhau nhưng khi đi thì muôn vàn lý do, muôn vàn kiểu cách.
Hỡi thần tình yêu sao không bớt đi lý do chia tay, thêm vào lý do để giữ, sao yêu thương mong manh thế? Nhớ, nhớ ngày xưa bố mẹ có yêu nhau như bây giờ đâu mà vẫn sống hạnh phúc. Chợt thèm không khí gia đình, cười nói vui vẻ, thèm người đàn ông trong cuộc đời mình như bố. Yêu thương ơi sẽ có ngày nó chạm tay tới, ngày đó nó sẽ giữ, sẽ trân trọng như chính cuộc đời nó, sẽ vun sẽ đắp và sẽ hạnh phúc hơn nữa.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com