Tôi khóc thật nhiều đêm đó vì với bản tính chồng, tôi rất hiểu. Anh là con người khô khan, không tình cảm, từ lâu tôi không nhận được sự quan tâm của anh như thế. Tôi đã hỏi, anh chỉ có một lời giải thích là quan hệ xã giao, không có gì. Từ đó, mọi công việc của anh dần giấu tôi, điện thoại, Ipad anh đặt mật khẩu (trước kia, mật khẩu yahoo mail chúng tôi thống nhất dùng chung).
Sợ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi yêu cầu anh thu xếp để tôi về công ty quản lý tài chính, hành chính cho công ty. Vì hiện tại, công việc của tôi cũng quản lý hành chính cho một công ty tư nhân khác. Anh từ chối, đổ mọi lý do không thể vì tôi không hòa đồng, không về cùng với anh được. Anh nói rõ mục đích là xây dựng công ty hoành tráng, có tiếng tăm, nhiều tiền. Trong mục đích đó, kết cục lại không có vị trí của mẹ con tôi.
Tôi âm thầm tìm hiểu nhưng không phát hiện ra gì thêm vì anh đi sáng sớm đến tối mịt mới về. Tôi còn gia đình, con cái, không thể chạy theo anh để tìm hiểu mà cũng không thể tìm hiểu được. Đã có nhiều người nói với tôi, có một số nhân viên mới vào làm việc tại công ty, tưởng chị ấy là vợ của anh. Trong mơ hồ, tôi cảm giác chồng mình như bị bỏ bùa mê thuốc lú, anh không còn phân biệt được cái gì là quan trọng nhất đối với đời một con người.