Anh ta vô nhà ngoại chửi tôi bằng lời lẽ thô tục và bị ba tôi đánh, anh ta gọi mẹ chồng tôi qua, 2 bên xảy ra cãi vã. Bà chửi cha mẹ tôi bằng những lời lẽ thô tục “cả lũ nhà mày cướp tiền của tao”, vì tôi còn mượn bà 80 triệu mà chưa trả được. Rồi chồng tôi lại đổ lỗi tôi dụ anh về cho ba mẹ tôi đánh anh. Tôi đau khổ sinh ra bệnh tật nằm liệt giường, lại đến thằng con trai nhỏ bị tay chân miệng đi cấp cứu ở thành phố anh cũng chẳng hề quan tâm. Tôi hoàn toàn bất lực, một mình chăm con với những tủi nhục.
Về nhà tôi đưa đơn ra tòa xin ly hôn nhưng đến ngày ra quyết định tôi nghĩ vì con, vì còn tình cảm với chồng nên rút đơn lại. Một mình lo làm nuôi nấng con, còn chồng tôi đang say sưa trong tình tiền, trong nhà cao cửa rộng, xe to. Lâu lâu đi ngang đưa cho con được một, hai triệu, rồi lại đi theo tiếng gọi của đồng tiền. Nhà chồng tôi mua cách nơi tôi thuê trọ không xa, nhưng trớ trêu thay tôi và chồng chưa ly hôn, vẫn còn qua lại mà cả chồng lẫn mẹ chồng đều đưa người đàn bà đó ở ngay trong nhà chồng tôi.
Cách đây không lâu, tôi gọi điện cho anh mang sổ hộ khẩu về cho tôi làm giấy tờ thì mẹ chồng tôi bắt máy, bà chửi bới “mày gọi cho nó làm gì, mày đói rồi à, mày thấy nó nhà cao cửa rộng, xe này xe kia mày gọi cho nó xin tiền à”. Rồi tết nhất đến 2 mẹ con xuống dưới ở với chị ta ăn tết mà không đoái hoài gì con cháu. Lòng tôi đau như dao cắt nhưng làm gì được khi đồng tiền làm chồng và mẹ chồng tôi quên đi tình nghĩa vợ chồng, con cháu.