Điều gì đến cũng đến, khi thấy ảnh tôi ôm người khác và gọi là người yêu, em đã cương quyết dừng lại cuộc tình này. Tôi không tin em có thể rời xa mình, vẫn thách thức em, nghĩ em chỉ không liên lạc một vài ngày rồi sẽ lại về với tôi. Nhưng không, em đi và không một tin nhắn, không một hồi âm khi tôi nhắn tin hay gọi điện, cắt đứt mọi liên lạc. Lúc này tôi mới thấm thía những gì em đã phải chịu đựng, những gì tôi đã làm tổn thương em. Em đi và không bao giờ về bên tôi nữa.
Tôi quên mất em từng bảo có thể tha thứ cho tôi rất nhiều lỗi lầm nhưng sự phản bội thì không. Tôi giật mình sực tỉnh. Tôi đã phụ niềm tin và tình yêu của em. Đến bây giờ khi ngồi viết ra những dòng này tôi vẫn nhớ em vô hạn, muốn được ôm em vào lòng và không thể tha thứ cho bản thân. Khi mất đi mới biết điều gì quý giá, không còn em bên tôi, tôi hiểu, nước mắt đàn ông không giữ gìn được tình yêu của mình thì đã quá muộn. Cả đời này tôi có lỗi với em, em không cho tôi cơ hội được làm lại lần nữa. Xin lỗi em rất nhiều.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com