Chỉ sau 3 tuần hẹn hò, anh đặt vấn đề cưới hỏi vì không còn trẻ nữa. Anh 34 tuổi, là công chức, xác định sẽ lo công việc và chăm sóc, yêu thương tôi cả đời. Tôi đồng ý. Ngày xin tạm nghỉ ở nhà hàng để cùng anh đi lên thầy xem ngày đám hỏi, anh đã nói thật chuyện từng có vợ, rồi ly hôn sau một năm chung sống không hạnh phúc vì vợ anh đa tình, là người phụ nữ lăng nhăng.
Tôi như lặng đi, đầu óc choáng váng, không nhận biết được những gì xung quanh. Tôi lên quán cà phê ngồi một mình suy ngẫm, tại sao lại yêu anh? Tôi còn quá trẻ, có thể gặp và yêu người khác sau anh cơ mà. Anh liên tục gọi điện, mong tôi hiểu, chấp nhận và cho anh cơ hội. Tim tôi quặn đau vì nhận thấy mình trót yêu anh rất nhiều.
Tôi quyết định lên gặp chị, vợ cũ của anh. Mới nhìn chị đã nói tôi rất hợp với anh, chị thừa nhận lỗi và cảm thấy cắn rứt khi nghĩ về anh. Trái ngược với suy nghĩ của tôi, chị đã ly hôn nhưng luôn khen ngợi anh, nói anh là một người chồng rất tốt, mẫu người lý tưởng, mong tôi hãy mang lại hạnh phúc cho anh. Không ngờ, lần gặp chị lại tác động đến tôi nhiều như vậy.
Tôi thấy thương anh, thương cho những mất mát, vết thương anh đang phải chịu đựng, có lẽ rất lâu anh mới dám yêu thương và nói lời yêu với ai đó. Tôi giấu gia đình chuyện anh từng có vợ, đồng ý kết hôn cùng anh. Ai ở quê cũng nói tôi sung sướng, hai vợ chồng đẹp đôi, ngoại hình tôi cũng được, anh cũng trắng và trẻ lâu, công việc ổn định, tính tình hiền lành.