VN88 VN88

Tâm sự valentine đau khổ của chàng gay

Trước ta là một con quỷ dữ, nhe những chiếc răng dài nhọn, phả cái câu ác độc của ta vào mặt cha mẹ. Một không gian u ám, hoang dã của rừng rú. Họ cắm đầu lao thẳng vào gai góc, những bàn chân bật máu của họ không chịu chờ nhau. Họ đang chạy chốn. Bất ngờ hiện ra trước mặt họ một thác nước uy hung. Không ngần ngại, họ lao xuống vực sâu cùng dòng thác đổ để lại theo sau là câu gào xé trời: “Cha mẹ ơi, con yêu cha mẹ, hãy đợi con với”.

Ta không thể ăn trong cái không khí tất niên nghẹt thở, ta xin phép họ đi ra ngoài. Họ không ngăn cản. Thế là ta lang thang suốt đêm, hết ngõ này đến phố kia. Mỗi phố là những kỷ niệm, mỗi ngõ để lại những vết chân ta qua. Kia rồi quán cà phê liêu xiêu bên góc phố Quang Trung, những bàn tay nắm quện nhau, những giai điệu của bài hát “Người tình trăm năm” bập bùng trong nhạc đệm cây đàn guitar của chị chơi đàn. Những giọt nước mắt ta từng đẫm vai áo chị, những tiếng khóc nấc đã dịu đi trong vòng tay chị khi “người tình trăm năm” phản bội tình yêu của ta.

Những tiếng tí tách của hạt dưa Tết bên ly cocktail đặc biệt chị pha riêng cho “các dì, các mợ” sau Tết. Ta tạt qua những điểm nóng, nơi những kẻ cô đơn, thèm được yêu, được đụng chạm vào nhau đã đến. Những nhà vệ sinh công cộng nam mà bao tối cuối tuần nhiều người “bóng kín, bóng lộ, bóng già, bóng trẻ” bị cái dục vọng lôi cuốn vào để ngắm hàng người cùng giới. Những ánh mắt nhìn nhau, những cái hôn vội vã, chếnh choáng yêu đương bên cây chín gốc ở bờ hồ Hoàn Kiếm. Thỏa mãn. Lo sợ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.