Em gái thân mến, cuộc sống không chờ đợi ai, không cho phép ta ủy mị, không ai khác ngoài em mới giúp mình vượt qua cảm xúc này. Hãy tách bỏ lớp vỏ trứng rụt rè hòa mình vào cuộc sống. Hãy xác định mục tiêu mà em phải làm bây giờ là gì, vào đại học em sẽ có nhiều bạn mới, nhiều hoạt động mới và đây là cơ hội để em làm mới mình. Hãy tìm hiểu và mở rộng lòng mình ra, cuộc sống không lấy hết của ai bao giờ.
Chị từng mất niềm tin rất lớn trong hôn nhân, rất sợ, nhưng có lẽ ông trời thấu hiểu nên đã cho chị một người chồng đúng nghĩa cho đến hiện tại, một gia đình riêng đầm ấm. Đến giờ mấy anh chị em chị đã trưởng thành, gọi là có chỗ đứng nhỏ trong xã hội, bố chị vẫn thế, chỉ là giờ có tuổi rồi không đánh mẹ chị nữa, nhưng vẫn giữ thói quen lăng mạ mẹ chị.
Chị giờ không còn nghĩ nhiều đến việc bố đã làm nữa, chỉ nghĩ sống sao cho mẹ bớt khổ. Bố giờ có tuổi nhưng vẫn gái gú, có điều gì không vừa ý vẫn như ngày xưa không thay đổi. Bọn chị luôn động viên mẹ cứ kệ bố, bố còn sức khỏe cứ để bố đi, nay mai về già chúng con vẫn chăm bố, nhưng tình cảm không bao giờ có. Hãy tin chị, một ngày nào đó khi trưởng thành em sẽ phải thầm cảm ơn quãng thời gian này đấy vì nó đã cho em sức mạnh, nghị lực để vươn lên. Cố lên em gái bé bỏng.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)