Bước chân nặng trĩu, tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả đến với sự bình yên, đó là cái chết. Còn con tôi, đứa nhỏ thật tội nghiệp, nó vẫn đang líu lo chưa hiểu cuộc đời, vẫn có trọn vẹn cả bố và mẹ, đang có một mái nhà theo đúng nghĩa “gia đình”. Tôi miên man đi trong suy nghĩ, giật mình và lại nghĩ “Nếu như chồng đã lạc bước rồi, muộn gì đâu khi muốn nghe một lời khẳng định từ anh, anh cần gia đình hay cần một cảm giác mới”?
Chắc ai cũng có suy nghĩ giống tôi nếu rơi vào trường hợp của tôi. Đàn ông thật tham lam đúng không? Họ sẽ không bao giờ đánh đổi mái ấm gia đình để đến với người tình của mình đâu. Vì họ là đàn ông, đàn ông có tính phiêu lưu, thích khám phá, sẽ không dại gì đạp đổ mái ấm của con nhỏ.
Tôi biết, chồng từng có tình cảm chân thành với tôi, đó cũng chính là số “vốn” hiện tôi đang có để một lần nữa tha thứ cho anh. Tôi không biết bây giờ còn khả năng để tin tưởng chồng nữa không, nhưng tôi tin là mình vẫn có thể cố gắng để cho con một mái ấm gia đình đúng nghĩa, sẽ cố giữ khi còn có thể. Nếu một ngày, người đàn ông của cuộc đời tôi nói “Anh không còn muốn mái ấm này nữa” lúc đó tôi buông xuôi cũng chưa muộn mà.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)