VN88 VN88

Tâm sự từng làm cave liệu tôi có tìm được hạnh phúc

Năm 24 tuổi, mẹ thấy tôi từ nhỏ tới lớn khổ nhiều quá nên cho học một nghề để sau này đỡ khổ. Năm đó chị gái cũng lấy chồng, vợ chồng đều làm công nhân nhưng hạnh phúc. Tôi về quê học nghề tóc, có đứa bạn học chung làm mai anh họ nó cho tôi. Từ đó tôi với anh thường xuyên gặp gỡ, tôi cũng có tình cảm. Vì nhìn nhầm người nên tôi đã bị anh lấy mất đời con gái. Rồi lại phát hiện anh có quá nhiều tật xấu, tứ đổ tường cái gì cũng có. Nghe lời mấy người bạn khuyên nhủ, tôi chia tay anh.

Cuộc đời tôi sang một trang mới, tôi thấy chán đàn ông lắm, lại nghĩ chẳng còn gì để mất, giờ chỉ muốn có tiền để đỡ khổ, tôi xin làm ở một tiệm gội đầu nam. Do không biết đường đi nên ngày nào cũng lạc, làm được mấy tháng có đứa bạn rủ tôi đi chỗ khác. Từ đó tôi làm một công việc mạt hạng nhất xã hội nhưng bù lại thu nhập rất cao. Những người khách tôi biết họ là những người thành đạt giàu có, có chức quyền, địa vị xã hội.

Tôi không đẹp sắc sảo nhưng dễ thương, làm công việc không tốt nhưng cũng có mấy người thương, còn lòng tin tôi không hề có. Rồi tôi gặp anh, một Việt kiều cũng là khách hàng của tôi. Với anh, tôi lại có niềm tin. Anh lớn hơn tôi 30 tuổi, vợ mất cách đây mấy năm, con cái thành đạt hết rồi. Anh nói sống ở nước ngoài nên tư tưởng thoáng, không quan trọng việc tôi đang làm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.