VN88 VN88

Tâm sự tủi thân khi mang kiếp con gái

Con tủi thân lắm khi ba mẹ không quan tâm nhưng vẫn phải tỏ ra ổn, con giành việc làm với mẹ rồi bảo chỉ muốn làm một mình dù rất mệt, con sẵn sàng chê món mình thích để nhường cho ba mẹ, dù sao đi nữa vì ba mẹ con có thể làm mọi việc. Ai cũng nghĩ con thấy em được ba mẹ chiều nên ghen tỵ, rồi ghét em nên luôn la mắng, xét nét em ấy, thế bao nhiêu người đã đặt mình vào vị trí của con để biết được con đang cảm thấy như thế nào?

Con biết em là con út, lại là con trai nên được ba mẹ cưng là lẽ đương nhiên nhưng tại sao con lại không được như vậy dù chỉ một chút thôi. Con cũng biết mình học không giỏi, không đẹp, không hoàn hảo, lại ít nói, khó tính, liệu có phải vì vậy mà ba mẹ không thương con hay chỉ vì con là con gái? Nhiều lúc con buồn lắm, muốn tâm sự với ba mẹ mà không được, bạn thân cũng không có, làm sao con dám kể cho đứa bạn cùng lớp nghe mình bị mọi người ruồng rẫy. Nếu nói ra không chỉ con ngày càng bị xa lánh mà cả ba mẹ cũng bị người khác đánh giá, như thế con không làm được, lại đành ngồi khóc một mình.

Đôi khi con ốm vặt mà không dám nói vì sợ ba mẹ lo, chỉ lẳng lặng đi tìm thuốc uống. Không phải con đòi hỏi đâu, chỉ thấy tủi thân thôi. Lúc đi thi học sinh giỏi hay bất cứ kỳ thi nào con cũng tự túc từ đầu đến cuối, bên cạnh không có một ai hỏi làm tốt không, vui khi con làm được hay buồn mà an ủi con khi sai sót. Con cũng đâu dám đòi hỏi, chỉ nhìn thấy bạn bè có ba mẹ đưa đến tận nơi rồi luôn bên cạnh mà có chút chạnh lòng thôi. Là con trai thì được yêu thương chăm sóc chu đáo còn con gái như con thì không xứng sao?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.