Em lúc đó một phần do áp lực, một phần do mẹ sợ em khổ, không muốn em lấy chồng xa, phần nữa do bạn bè tác động lấy chồng xa sẽ khổ, vì thế em chọn cách chia tay anh. Anh rất đau khổ, làm mọi cách níu kéo nhưng em vẫn giữ quyết định của mình. Sau gần 1 năm qua bạn bè, em được biết anh vẫn luôn dõi theo, yêu em, ngày em tốt nghiệp anh không hoa, không quà, không gì hết, lặng lẽ đứng nhìn từ xa. Em tuy biết nhưng vẫn thờ ơ.
Sau đó em đi làm ở Sài Gòn, đi khám bệnh và biết chắc chắn mình sẽ không thể làm mẹ, em rất buồn nhưng vẫn cố gắng mỉm cười, anh giờ đã về quê làm. Mọi chuyện cứ thể trôi qua, sau 2 năm chia tay, anh liên lạc, muốn quay lại, qua bạn thân của em, anh biết rõ tình trạng nếu đến với em sẽ thiệt thòi, nhưng anh vẫn quyết tâm. Trong suốt thời gian đó anh không yêu ai cả. Anh nói không có con thì sẽ xin con nuôi, chỉ cần được bên em anh mới hạnh phúc thật sự. Em hỏi anh có nghĩ cho gia đình không? Anh bảo ba mẹ luôn tôn trọng chọn lựa của anh.
Em không biết phải làm thế nào, tình cảm trong em vẫn còn nhưng không nhiều như trước, còn anh vẫn mãi vậy, âm thầm chịu đựng, lo lắng, quan tâm em. Em không biết rời xa anh là tốt hay quay lại bên anh thì anh mới hạnh phúc nữa, nhìn anh đau khổ mà em thấy mình có lỗi quá. Lời anh nói, quyết định của anh, lời hứa sẽ bảo vệ em của anh rồi có thực hiện được không, đến với nhau sẽ có nhiều khó khăn, em có nên đánh cược một lần không? Xin mọi người hãy cho em lời khuyên.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)