VN88 VN88

Tâm sự trung thu khó quên với chiếc lồng đèn ba làm

Ngày ấy tôi chưa ý thức được cái nghèo đói bám riết đôi chân trần của ba, đôi vai gầy của mẹ, vậy mà chiều đi học về tôi đã thấy chiếc đèn lồng được làm từ vỏ lon bia bỏ đi do ba đục đục khoét khoét cả trưa. Chiếc đèn ba tự làm với tay cầm bằng thanh tre, bên trong còn được thắp cây nến đã khiến tôi vui đến độ bỏ cơm chiều mà chạy quanh xóm khoe với chúng bạn dù nó không được đẹp như đèn con cá giống cái Thương hay đèn ông sao của nhỏ Thanh.

Tâm sự trung thu khó quên với chiếc lồng đèn ba làm

Giờ đây, tôi có thể mua hàng chục lồng đèn đẹp hơn những chiếc lồng đèn có hình con cá hay ông sao, ấy vậy mà vẫn muốn được cầm trên tay chiếc lồng đèn ba tự tay làm vì với tôi nó vô giá, là kỷ vật thiêng liêng ba dành tặng cho tuổi thơ tôi. Giờ đây tôi có gục đầu vào ngực áo ba bao nhiêu lần cũng chẳng được ba xoa đầu mà hứa “Ba sẽ làm cho con gái một chiếc lồng đèn thật đẹp”. Tuổi thơ ơi, sao xa quá!

Tôi nhớ ngày ấy được ăn bánh kẹo là một điều xa xỉ, đôi khi theo anh hai leo lên những đồi núi thoai thoải gần nhà hái sim ăn đến tím lưỡi. Rồi những lần ngóng mẹ đi chợ về mua cho gói bánh ngũ sắc mà ngày đó chỉ một nghìn một gói sáu cái đủ màu. Trung thu lại khác, tôi được ăn những chiếc bánh dẻo ngọt đến tê đầu lưỡi hay những chiếc bánh đậu xanh màu vàng thơm lựng hương quê.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.