Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống trung thu khó quên với chiếc lồng đèn ba làm hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Chiếc đèn ba tự làm với tay cầm bằng thanh tre, bên trong còn được thắp cây nến đã khiến tôi vui đến độ bỏ cơm chiều mà chạy quanh xóm khoe với chúng bạn dù nó không được đẹp như đèn con cá hay đèn ông sao của mấy đứa bạn.
Một tối đạp xe loanh quanh những con đường nhộn nhịp và đông đúc nơi thành phố xa lạ, thấy các cửa hàng đã bày bán những chiếc đèn lồng đủ màu đủ sắc cùng vô vàn những chiếc đầu lân với hai con mắt nhấp nháy liên tục, lòng bồi hồi nhận ra: một mùa trung thu nữa lại về. Thời gian như cuốn phim đưa tôi trở về tìm những kỷ niệm của bao mùa trung thu đã qua, một chút nhớ nhung, xao xuyến xen lẫn nỗi niềm tiếc nuối về miền tuổi thơ nay đã phủ bụi thời gian. Ngày đó chỉ mong đến tết trung thu và tết nguyên đán vì được mặc đồ đẹp, ăn những thức ăn ngon và đi chơi. Đối với những cậu bé, cô bé sinh ra từ gốc rạ thì đó thật sự là một điều hạnh phúc và đáng chờ đợi.
Tôi nhớ ngày ấy luôn miệng hỏi mẹ: “Mẹ ơi bao giờ đến trung thu”. Với một con bé chưa tròn 10 tuổi thì trung thu rất “ngon” và vui, được đi rước đèn, xem múa lân, phát bánh kẹo. Nhà tôi nghèo đến nỗi ba mẹ chưa mua cho bất kỳ thứ đồ chơi nào, quanh năm chỉ chơi ô làng, lấy giấy vở gấp diều hay rong ruổi suốt ngày ngoài đồng mò cua bắt ốc. Đến trung thu, nhìn chúng bạn được ba mẹ mua cho những chiếc đèn lồng bọc bằng giấy gương sáng chói và đẹp đẽ, tôi đã dụi đầu vào ngực áo ngai ngái mùi đất ruộng của ba mà thủ thỉ “Ba mua đèn lồng cho con nhé. Con muốn có đèn lồng con cá giống cái Thương”. Ba xoa đầu tôi, mắt buồn thăm thẳm.