Có lần anh chở tôi đi đám nhà bà con xa, trên đường về thấy anh chạy nhanh, lại có rượu trong người nên sợ, nói anh chạy chậm lại chút, đang xuống dốc ở trên cầu bất ngờ anh thắng gấp, xe đổ, tôi lộn mấy vòng, tưởng đâu gãy cổ. Lúc hết choáng, tôi bò lại coi anh có sao không, anh không bị gì tôi mừng lắm, vậy mà tôi lại nhận mấy câu chửi tục từ miệng anh, trước mặt anh em bên chồng. Anh nói tại tôi mà anh té. Tôi chỉ biết khóc, ráng lên xe cho anh chở về, nhiều lần anh lại rủ tôi đi chơi hoặc đám tiệc, tôi từ chối hết. Tôi là người chứ đâu phải động vật mà không biết tự ái.
Hiện giờ tôi chán chồng, muốn tìm nơi nào thật xa, sống cùng con cho yên phận, bởi sống với anh tôi không thấy hạnh phúc. Tôi sống với chồng như bị trầm cảm, ít nói chuyện, không đi cùng chồng, không điện thoại với chồng khi anh vui chơi cùng bạn bè, không có ý kiến gì việc gia đình. Tôi chỉ biết làm lo cho con, xong rồi ngủ sáng ra đi làm tiếp. Càng suy nghĩ tôi thấy mình sống quá u ám. Tôi phải làm sao?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)