Em đến với anh đâu đơn giản như người bình thường khác, mọi người nghĩ như thế nào với một cô gái 20 cần ở một người đàn ông 40, giàu có một đời vợ? Người ta có hiểu là em yêu anh hay yêu tiền, địa vị của anh? Em đang chấp nhận đánh đổi một lần ngã tiếp theo và một lần là hạnh phúc mãi mãi. Em có quá tham lam khi đòi hỏi?
Thời gian khiến em nhận ra tất cả những gì anh nói, hứa hẹn ban đầu chỉ phụ họa thêm cho cái chất yêu gì đó của anh. Mình gặp nhau ngày càng ít, nhắn tin, điện thoại cũng thưa dần, em lơ mơ không biết đâu là tình cảm, đâu là sự chơi đùa viển vông. Có lúc anh gần, có lúc lại rất xa, linh cảm người con gái cho em biết vị trí em đang đứng là ở đâu. Đơn giản với một người đàn ông từng gãy gánh một lần như anh cần một người xứng đáng để làm vợ, còn em không thể mang lại cho anh điều đó. Em đang biện minh cho anh hay để giảm bớt sự tội nghiệp cho bản thân mình?
Nhìn anh ngủ, trong đầu em vẩn vơ suy nghĩ “Cứ như vậy đi, đến chẳng ai biết, đi chẳng ai hay, có vậy mà dễ chịu hơn”. Một cái ôm vội, một cái hôn sâu, một cô gái 20 khát khao tình yêu trong huyết quản, một người đàn ông 40 từng trải với đời, có khi nào yêu thương là tội lỗi khi trái tim lỡ nhịp với đời? Trong lòng em, anh mãi là một người đàn ông đáng kính. Em thật lòng cầu mong cho anh tìm được hạnh phúc. Cám ơn anh vì 60 ngày qua cho em cảm giác được yêu thương, quan tâm, chiều chuộng, được một lần sống lại với cảm giác tin yêu. Em dừng lại đây anh nhé.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)