VN88 VN88

Tâm sự trái tim lõ nhịp với đàn ông một lần đứt gánh

Em ân hận day dứt, tim quặn lại đến mức khó thở khi nghe anh im lặng trong điện thoại. Lúc đó em chợt nhận ra chữ trinh quý biết chừng nào. Anh nói yêu em nhiều lắm rồi, tim anh thắt lại khi biết em không còn con gái. Em khóc vì yêu anh hơn em nghĩ, khóc vì em đã không thể dành cái trinh nguyên đó cho người đàn ông thật sự tin tưởng. Em cũng nghĩ khả năng nếu anh yêu cầu em sẽ làm điều đó với anh, vì yêu anh và muốn hiến dâng. Chuyện gì đến rồi cũng đến, nhìn anh run lên kiềm chế khi chạm vào người em, nghe hơi thở gấp gáp khi hôn, em biết anh cần. Cơ bản anh chỉ là một người đàn ông với những ham muốn xác thịt bình thường.

Bản thân em không muốn quá nhanh, vì một phút nào đó em đã để mọi chuyện vượt hẳn tầm tay dù trước đó tự nhủ hàng tỉ lần bằng mọi cách phải giữ được tình cảm ban đầu. Em biết, một khi tình yêu gắn liền thể xác thì tình cảm nhạt phai là điều khó tránh. Từ lúc đó quán cà phê được thay thế bằng khách sạn nồng nặc mùi nước hoa, góc bàn chúng ta ngồi thay cho chiếc giường trắng tinh êm ái, câu chuyện phiếm trở thành phút ân ái bên nhau. Rõ ràng trước mắt em biết mình yêu anh như thế nào, hơn hẳn những ham muốn xác thịt bình thường đó.

Sau đó là bài học muôn thở của cánh đàn ông, lên giường là dễ dãi, đặc biệt một cô gái mới yêu được một tháng như em. Khi say là lúc anh thật lòng nhất, anh cho em là hư hỏng, sẽ phản bội anh bất cứ lúc nào, anh đay nghiến quá khứ em. Anh ơi, làm sao em có thể cho anh thấy là em đã yêu anh như thế nào? Em chỉ mong có một người chấp nhận em, yêu em như anh từng yêu. Anh nói anh đang cố quên quá khứ của em. Còn em thì sao? Sao anh không nghĩ cho em? Anh có biết em còn đau gấp trăm ngàn lần anh.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.