VN88 VN88

Tâm sự trả giá đắt khi làm người thứ ba

Từng cảm thấy tình yêu mình đúng nghĩa khi anh sợ em giận hờn, chạy theo em chỉ để hỏi cho được vì sao em bực mình, khi sáng chủ nhật nào cũng dành cho em một quán cà phê, khi ôm em trong tay thì thầm nói nhỏ sau này mình có con nhé em. Có lẽ cái gì dễ đến cũng dễ đi, cái gì khi đã quen thuộc quá cũng chẳng còn ý nghĩa phải giữ gìn. Cái em chẳng bao giờ tin sẽ xảy ra là cách anh đối xử hôm nay. Anh chẳng còn quan tâm em ăn ngủ, học hành, làm việc như thế nào, cứ cho là anh vô tâm, nhưng những điều nhỏ nhất anh có thể làm cho người khác lại chẳng thể làm cho em, dù với em nó rất có ý nghĩa.

Anh cũng chẳng còn dành cho em thời gian bên anh, cho em thêm một lần để tựa vai anh khi buồn, khi muốn òa khóc. Anh cũng chẳng biết em chạnh lòng, xót xa khi thấy anh sum vầy hạnh phúc bên gia đình, khi nhìn anh tự tay nấu cơm cho vợ con. Anh không còn muốn em biết về gia đình, công việc, các mối quan hệ của anh. Anh sợ em trở thành mối ràng buộc đến mức e dè cả những chuyện chăn gối. Biết là vậy nhưng anh vẫn chẳng thắng nổi ham muốn tầm thường của người đàn ông. Anh tìm đến em khi mệt mỏi, cần người giải quyết nhu cầu.

Em, người con gái vốn đã thuộc về anh cũng chẳng thắng được sự cám dỗ ấy. Để rồi, dẫu biết là đau, xót xa vẫn đến khi anh cần. Em trách mình yếu đuối, không đủ bản lĩnh để thoát khỏi cuộc tình đầy nước mắt cho riêng mình. Khi nhận ra anh chẳng còn dành cho em một chút yêu thương như ngày ấy cũng là lúc bên em chẳng còn gì cả. Em đã đánh đổi quá nhiều cho những ngày tháng có anh, đánh đổi cả tình yêu bao năm dài đằng đẵng với bao kỷ niệm, đánh đổi những ngày tháng vui tươi của tuổi trẻ để chôn vùi trong nhớ thương, tủi hờn, xót xa, tự tay hủy hoại một con người chưa trọn vẹn trong nỗi niềm ân hận, day dứt có lẽ đến cuối đời.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.