Tôi cứ thế chìm trong hạnh phúc và tình yêu mù quáng cho đến một ngày anh đột ngột nói lời chia tay để quay về với gia đình, lúc đó tôi như rơi xuống vực thẳm, đau đớn, suy sụp hoàn toàn. Tôi thật sự không còn là mình, tôi níu kéo, năn nỉ anh quay lại nhưng anh đã lạnh lùng ra đi.
Rồi cứ nhùng nhằng mãi, mấy tháng sau, đến khi tôi muốn buông thì anh lại giữ, tôi muốn giữ thì anh lại buông, vợ chồng anh cũng làm xong thủ tục ly dị, cứ thế 2 đứa kéo dài cho đến ngày anh đột ngột chuyển vào nơi tôi ở. Quá bất ngờ, tôi không dám tin đó là sự thật, nhưng rồi thời gian bên nhau, bao khó khăn cùng trải qua, đến lúc tôi đã thật sự tin là anh ấy sẽ ở lại bên tôi thì một lần nữa anh lại ra đi, đi không lời từ biệt, đột ngột hơn lúc anh đến vì đi rồi anh mới nói với tôi.
Anh cắt đứt mọi liên lạc với tôi, và cũng bắt tôi cắt đứt liên lạc với anh vì anh muốn quay về với vợ. Anh đã nói những câu xoáy vào tim tôi, đau đớn, sốc và hụt hẫng, tôi nghĩ mình có thể chết đi được, nhưng nhờ có những người bạn xung quanh đã giúp tôi không nghĩ đến chuyện dại dột.
Thời gian quen anh tôi đã đánh mất gần như chính mình, tôi là một người bướng bỉnh nhưng có thể sẵn sàng nghe anh vô điều kiện. Tôi rất dễ tự ái nhưng anh có làm gì tôi tôi lại cũng thông cảm và tha thứ cho anh. Tôi chưa bao giờ có khái niệm chia tay rồi quay lại nhưng với anh, năm lần bảy lượt chấp nhận lời xin lỗi của anh.