Vì sao tôi ước thế? Bởi chỉ giàu có mới có thể giúp đỡ bố mẹ. Có chồng giàu tức là có tiền và có tiền tức là giúp đỡ được bố mẹ. Tôi sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình để bố mẹ được mát mặt vì con có một tấm chồng đáng mơ ước. Suy nghĩ của tuổi 18 – 20 là như thế, tiền, địa vị mang đến hạnh phúc. Rồi suy nghĩ thay đổi, chẳng có bữa ăn nào miễn phí cả, đó là suy nghĩ khi tôi 21, đến bây giờ câu ấy càng thấm sâu. Cuộc sống phức tạp và khó khăn hơn tôi tưởng rất nhiều.
Chắc các bạn nghĩ tôi hẳn phải vấp ngã đau đớn rồi nên mới thay đổi suy nghĩ như thế, nhưng không, tôi chưa yêu một đại gia nào để vấp ngã mà đứng dậy, bởi theo ngôn ngữ của giới trẻ thì tôi không đủ trình để yêu đại gia và để đại gia theo mình. Mọi người thường nói tôi cứng nhắc, lúc nào cũng xây lên một bờ rào cho chính mình nhưng sẽ không hối hận vì điều ấy mặc dù biết hiện tại mình còn chưa có người yêu trong khi bạn bè đang rộn ràng cưới hỏi.
Đọc những tâm sự trên báo chí, tôi hiểu vì sao có những người vợ không thể chấp nhận khi chồng đi cặp bồ và lấy tiền nuôi một cô gái trẻ đẹp hơn mình. Bản năng rồi, có ai muốn chia sẻ người đàn ông của mình cho người khác đâu. Cái đau đớn nhất người phụ nữ đó phải gánh chịu và không thể chấp nhận được chính là những gì mình trải qua, cố gắng sau ngần ấy thời gian mà bị người khác cướp mất.