VN88 VN88

Tâm sự tôi từ vịt biến thành thiên nga nhờ sự kiên trì

Khi đi học tôi cũng giống bạn, chẳng bao giờ được tham gia văn nghệ của trường, ngày lễ chẳng được bạn trai tặng hoa giấu dưới ngăn bàn, thậm chí mỗi lúc đi qua mấy lớp bên cạnh tôi hay bị gán ghép, cười khinh bỉ vì cái tội vừa béo vừa lùn vừa đen nhẻm. Lúc đó, tôi luôn tự nhủ nhất định không được khóc, một đứa con gái mới mười mấy tuổi, ngây thơ dễ bị tổn thương nhất lại buộc phải hiên ngang đối diện sự thật phũ phàng dù muốn hay không. Có lẽ tại vì những lớp đó tôi không tham gia chơi, chứ trong lớp tôi lại được bạn bè cực kỳ quý mến.

Tính tôi hài hước, hay nghịch ngầm trong lớp, chỉ cần tôi nghỉ học một buổi, hôm sau đi học tụi bạn đã quây lại hỏi thăm đủ kiểu. Tôi cũng thuộc diện học khá, ăn nói trôi chảy, câu chữ gãy gọn nên thầy cô yêu quý lắm. Cuốn sổ lưu bút cấp ba lưu giữ những cảm nhận của mọi người về mình tôi vẫn giữ lại, lúc nào gặp chuyện buồn lôi ra đọc để biết bản thân đáng được quý trọng đến thế nào. Hồi trước tôi cũng giống bạn, vì trái tim quá nhiều tổn thương nên tôi cũng bảo thủ lắm, luôn nghĩ rồi mình sẽ gặp được một người con trai yêu mình bởi tâm hồn chứ không phải vì vẻ bề ngoài. Vì thế tôi mặc kệ, chỉ mải chơi mà không thèm quan tâm chăm sóc vẻ bề ngoài.

Càng lớn tôi càng phát hiện mình cũng yêu thích cái đẹp, muốn ngắm nhìn một người con trai đẹp. Chúng ta phải chấp nhận sự thật rằng đó là bản năng thích được ngắm vẻ đẹp của con người. Đẹp ở đây không phải là vẻ đẹp mày ngài mắt phượng mà là sự gọn gàng trong cách ăn mặc, sự chỉn chu trong lời nói và khí chất trong mỗi con người tỏa ra. Nếu bạn vô tình nghe ai đó nói “Đã xấu thì đắp vàng cũng xấu” là do người ta sợ bạn sẽ đẹp lên nên mới nói thế. Thực sự, ai cũng có thể trở nên xinh đẹp cả, tin tôi đi vì tôi là một minh chứng đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.