Bên em, tôi không muốn giấu điều gì, muốn làm được bao nhiêu đưa hết cho em giữ kinh tế, khác với vợ tôi ai làm người ấy tiêu, tôi đưa bao nhiêu biết bấy nhiêu. Dù chưa gặp nhưng em rất quan tâm đến mẹ tôi, em tinh tế dịu dàng. Một điều quan trọng là bên em tôi muốn có con, muốn gia đình nhỏ của mình đầy ắp tiếng cười và chờ đợi tôi sau những buổi đi làm về. Khi tôi nói ra tất cả, em đã suy sụp tinh thần, khóc trắng nhiều đêm đến nỗi phải đi viện khám mắt vì viêm tuyến lệ. Lòng tôi đau như cắt khi nghe em khuyên tôi chăm lo cho gia đình mình. Em thật cao thượng nhưng tôi lại để người phụ nữ yêu mình khổ đến thế.
Giờ đây tôi đau khổ dằn vặt giữa 2 người phụ nữ; với vợ tôi là tình thương, trách nhiệm; với em là người tôi yêu, sẵn sàng hy sinh cho nhau dù cuộc sống mai sau có khăn đến thế nào. Nếu tôi cam chịu, nhu nhược, tôi vẫn có vợ xinh đẹp, làm công chức ổn định như nhiều người nói, nhưng cuộc đời này tôi mãi sống trong cái bóng của mình, không bao giờ được yêu và sống hết mình. Nếu bỏ vợ lấy em, tôi sẽ hạnh phúc, sẽ sống là chính mình nhưng cũng phá tan một gia đình, một điều chưa từng xảy ra với dòng họ tôi. Tôi đã suy nghĩ, căng thẳng và bị stress nặng, cho dù quyết định thế nào cũng có một người phụ nữ vì tôi mà đau khổ. Tôi phải làm gì đây khi nỗi đau khổ này lớn gấp ngàn lần nỗi đau thể xác.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)