Những lần như vậy trở về, người tình tôi lại được thể ra sức chửi rủa, vì đứa con, tôi sống trong nhà như người câm người điếc cho qua ngày. Điều tồi tệ hơn nữa là mẹ tôi bệnh nặng, trước khi mất, bà không cam lòng khi không biết con dâu và đứa cháu đích tôi ở đâu. Bà bảo tôi là đứa bất hiếu, khiến bà chết không thể nhắm mắt. Trong đám tang bà, ai cũng nhìn tôi như một sinh vật mang bệnh có thể lây sang họ nếu đứng gần.
Viết những dòng này ra đây tôi mong rằng vợ đọc được, chẳng mong được tha thứ, chỉ mong vợ một lần đưa cháu về thắp hương cho bà nội, để hương hồn bà được thanh thản. Thấm thoắt cũng gần một năm, giờ chắc con trai tôi lớn lắm rồi, không biết nó còn nhớ đến bố không.
Có lẽ những điều tôi đang đón nhận là cái giá phải trả của những kẻ lừa dối, phản bội. Mong rằng những người đàn ông, hãy một lần suy nghĩ trước khi ngoại tình. Người như vợ tôi đáng được hưởng hạnh phúc hơn là phải chịu đau khổ vì những người đàn ông tồi như tôi.
Gửi vợ: Nhà cửa giờ anh đang khóa lại, để không. Em về làm thủ tục bán đi lấy tiền nuôi con.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)