VN88 VN88

Tâm sự tôi muốn xây, còn anh cứ phá

Anh là người đàn ông thông minh, hiểu biết rộng nhưng chịu nhiều thiệt thòi vì hình thức không may mang lại. Khi nói chuyện với anh tôi tìm được tiếng nói chung và sự đồng cảm. Tôi nhận thấy mong muốn nghiêm túc trong suy nghĩ về việc lập gia đình của anh nên mới mở lòng cùng tiến tới. Đúng là tôi muốn đời mình chỉ yêu một lần rồi lấy được người đó để không phải khổ tâm, nhưng ở đời có mấy ai làm được điều đó? Để tránh yêu đương luông tuồng, vội vã, tránh việc  chia tay trở thành một thói quen nên tuy còn trẻ tôi đã nghiêm túc nghĩ về chuyện kết hôn. Đáng tiếc anh không hiểu lại mang câu nói của tôi ra làm cái cớ để cho rằng tôi nói không đi đôi với hành động.

Bản thân là một người sống tự lập, từ ngày bắt đầu bước chân ra thủ đô tôi đã đi làm, tự lo cho mình 4 năm đại học, vì vậy, hơn ai hết tôi hiểu rõ chân lý “muốn đi phải tự làm đường”. Tôi đâu có ý định sẽ sống dựa, phụ thuộc vào một người khuyết tật. Tôi đến với anh đơn thuần chỉ vì yêu thương, hơn nữa lâu ngày sống cô độc ngoài xã hội khiến tôi thật sự thèm muốn có một gia đình bé nhỏ với anh. Cũng như bao người khác, khi yêu nhau chúng tôi đã mơ tới một gia đình có chồng vợ yêu thương nhau rồi sinh những đứa con khỏe mạnh, cùng nuôi dạy chúng nên người cho ông bà, cha mẹ an lòng. Trước anh, tôi chưa gọi ai một tiếng là “chồng” vì với tôi từ đó thiêng liêng lắm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.