VN88 VN88

Tâm sự tôi muốn xây, còn anh cứ phá

Nhưng cho đến giờ này tôi hiểu ra: “Đường đi không khó vì cách núi ngăn sông mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Chúng tôi đã quyết định dừng lại. Dừng lại chưa phải vì bị gia đình cấm cản, dừng lại cũng không phải vì mặc cảm mà vì anh không tin tôi, vì tình yêu của anh dành cho tôi không đủ lớn để vượt lên những toan tính và tự ái tầm thường.

Anh là một người đàn ông tài giỏi nhưng chân bị khuyết tật nên đã 34 tuổi vẫn chưa thể lập gia đình với ai, dù đã có đôi ba người con gái yêu thương anh hết lòng giống như tôi lúc này. Sau khi cân nhắc biết bao trở ngại, khó khăn có thể gặp phải từ phía gia đình, người thân rồi cả những khó khăn trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, tôi đã quyết định dùng tình yêu để cùng người mình thương vượt lên tất cả. Bằng chứng là việc tôi đã đưa anh về giới thiệu với gia đình, họ hàng để xin phép tính chuyện trăm năm. Song anh đã khiến tôi nhận ra trong tình yêu chỉ một người cố gắng thôi là không đủ.

Với tất cả tình yêu dành cho anh, anh nói: “Không thể tin tôi, rằng tôi không hợp với anh”. Chỉ cần như vậy cũng đủ để làm tổn thương tới lòng tự trọng của một người con gái. Dù rằng lòng rất thương, yêu, thậm chí nhớ đến quay quắt tôi cũng không níu giữ anh lại bên mình. Khi một nửa còn lại nói ta không hợp, không xứng với họ có nghĩa là lúc đó họ không còn tình cảm với ta, nên không cần phải níu kéo làm gì. Ta nên tôn trọng quyết định của họ để họ đến với người, với nơi mà họ biết đó là nửa còn lại của mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.