Công việc của tôi giờ đã ổn định, con gái cũng lớn hơn nên cuộc sống cũng bớt vất vả. Tỷ lệ nghịch với việc đó là tôi cảm thấy cô đơn nhiều hơn, tủi thân nhiều hơn, nhất là những lúc ốm đau, không ai chăm sóc hay những lúc đưa con đi đâu chơi, các bạn khác thì có đủ cả bố mẹ, còn con tôi lại chỉ có mẹ. Tôi hay mơ về một gia đình hoàn chỉnh, nhưng những lúc như vậy thì quá khứ, những câu chuyện tôi được biết qua báo chí, internet lại hiện ra như nhắc nhở tôi rằng: Đừng tin vào ai cả, hãy chỉ cần sống thật tốt mà nuôi con là đủ.
Đã qua cái tuổi mộng mơ, đã có một cô con gái xinh xắn nhưng giờ đây tôi vẫn khao khát được làm mẹ một lần nữa. Có lẽ vì tôi sinh ra trong một gia đình đông anh em, tôi cũng muốn con tôi có em và quan trọng hơn hết tôi rất yêu trẻ con.
Tôi đã nghĩ tới việc thụ tinh nhân tạo nhưng khi đưa vấn đề bạn bè và gia đình tôi đều gạt đi vì họ cho rằng tôi chưa phải già để không thể bắt đầu lại và vì trên đời này còn rất nhiều người tốt mà tôi chưa gặp. Có người còn nói tôi ích kỷ chỉ nghĩ cho cảm giác của bản thân khi đã có một đứa thiếu tình yêu thương của bố, giờ lại muốn một đứa không có bố. Hãy giúp tôi, cho tôi lời khuyên.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)