VN88 VN88

Tâm sự tôi muốn bù đắp những mất mát cho em trai

Mấy hôm sau bác gọi sang nói do chị em tôi thuộc diện hộ nghèo nên chỉ cần làm đơn là được miễn học phí. Tôi thấy vậy gọi hỏi em thì em nói đóng cũng được có sao đâu, tại em xấu hổ sợ bạn cười. Tôi cũng buồn, không tiếc tiền cho em học nhưng vẫn nhẹ nhàng khuyên em, nói cho em hiểu hơn về chuyện đó, dù hoàn cảnh nào thì nó cũng có giá trị riêng của nó.

Em ầm ừ cho qua. Ở nhà em cứ tiếp tục vậy, thỉnh thoảng nghỉ buổi đi chơi, cũng vẫn nói dối mọi người, chơi với vài bạn xấu rồi đánh nhau. Ở bên này tôi cứ liên tiếp nhận được điện thoại ở nhà gọi sang nói gọi về bảo ban em, tôi vừa làm vừa học ngày nào cũng đến đêm khuya mới về. Stress về cuộc sống của tôi thì không có, tôi biết chấp nhận nên không có tính than vãn về cuộc sống của mình, chỉ chán nản nhiều nhất là về em.

Tôi chẳng tiếc em gì, không để em thiếu thốn từ cái ăn cái mặc kém bạn bè, thậm chí lo hơn từ lúc tôi có khả năng để chăm chút cho em. Hết nói nặng rồi nhẹ nhưng không ăn thua, chỉ sợ cứ đà này em lại không nghĩ về chuyện gia đình mình mà mắc phải sai lầm. Mấy tuần trước do có công việc nên tôi có được tấm vé miễn phí về Việt Nam, nhân tiện đang chán đủ thứ về em, về chuyện gia đình ở nhà, tôi xin nghỉ học 1 tuần để về giải quyết chuyện trong nhà. Mọi thứ tôi cũng cởi mở với tất cả mọi người, làng trên xóm dưới dù sau lưng người ta chỉ trỏ tôi. Cũng phải, có mấy ai tin được tôi vượt qua đàm tiếu của họ và giành được thắng lợi bước đầu ngày hôm nay đâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.