VN88 VN88

Tâm sự tôi muốn bù đắp những mất mát cho em trai

Thời gian tôi ở Sài Gòn em hay gọi điện nói tôi về xin cho em đi học lại, tôi cũng nghĩ nếu xin được cho em đi học thì tốt, ít ra nếu tôi có đi xa cũng yên tâm được phần nào và lúc đó cho đến bây giờ tôi cũng có chút điều kiện để có thể lo cho em ăn học bằng bạn bằng bè. Sau khi về đánh tiếng với chú, dù gì do em ở với chú nên tôi cũng không dám tự quyết định. Chú nghe xong cũng không phản đối gì, nhưng có phần không vui.

Từ khi xin cho em đi học lại, em đổi tính hẳn, mang hết quần áo lên nhà ông bà nội ở luôn, không xuống nhà chú phụ giúp gì nữa. Tôi cũng khuyên em ở nhà chú vừa đi học vừa giúp chú chuyện nhỏ nhặt, tối về nội ngủ chăm sóc em út cũng được. Nhưng em nhất định không nghe, tôi hỏi lý do thế nào em cũng không nói, qua tìm hiểu thì tôi cũng lờ mờ hiểu ra, chắc em cũng giống tôi ngày xưa.

Trước khi đi tôi cũng hết lời dặn em cố gắng học, ngoan ngoãn. Bẵng hơn tháng tôi qua, do bận học và lo xin việc làm thêm ở môi trường mới, lại mệt mỏi nên không hay hỏi thăm em thường xuyên được. Một hôm gọi về nhà bác hỏi thăm mới biết em ở nhà chểnh mảng, có trốn học, hay nói dối liên tục để đi chơi, ai nói cũng không nghe, riết rồi ai thấy cũng làm ngơ chẳng buồn nói. Giận em lắm vì không chịu làm theo lời hứa với tôi, tính sẵn nóng tôi gọi điện la em thì em bảo không có, rồi nói tôi gửi tiền đóng học, tôi cũng không nghĩ gì gửi về cho bác nhờ bác đóng giúp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.