Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống tôi muốn bù đắp những mất mát cho em trai hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi chẳng tiếc em gì, không để em thiếu thốn từ cái ăn cái mặc kém bạn bè, thậm chí lo hơn từ lúc tôi có khả năng để chăm chút cho em. Hết nói nặng rồi nhẹ nhưng không ăn thua, chỉ sợ cứ đà này em lại không nghĩ về chuyện gia đình mình mà mắc phải sai lầm.
Không biết có phải vì địa lý xa xôi hay vì không được ở cạnh quan tâm nhau thường xuyên mà tự bao giờ tôi và em cứ như là người dưng mỗi khi cạnh nhau.
Tuổi 17 mới lớn, lại là con trai nên có lẽ em ít hiểu về hoàn cảnh gia đình mình hơn tôi, cũng có thể do em chán nản nên có phần nào chểnh mảng cho cuộc sống của mình. Em cũng ham chơi, thích được tự do đúng như lứa tuổi của em. Tôi thương em đứt ruột, thương vì từ bé em đã không nhận được sự chăm sóc đầy đủ, lại vất vả khi ở nhà chú này không được bác kia không xong. Là con trai nên mấy ai hiểu tâm lý cho em mà đối xử tốt được, với lại tôi cũng biết em bướng bỉnh và chẳng chịu nhường nhịn ai bao giờ.
Tôi một mặt luôn muốn em quên đi, nhưng cũng muốn em ghi nhớ rằng tôi và em từng như lục bình trôi bị đẩy từ nỗi đau này cho đến nỗi đau khác. Còn gì đau đớn hơn khi mẹ mất, còn gì khổ hơn khi 2 năm sau bố về sớm hơn 14 năm với căn bệnh HIV trong người đã giai đoạn cuối và chỉ chờ chết ? Chị em tôi không ghét bố, bố hiền lành, tốt, chịu đựng giỏi và tình cảm với mọi người lắm, tôi thương bố, yêu bố hơn tất thảy trên đời nên chẳng có gì là không thể hiểu cho bố cả.
Tâm sự tôi muốn bù đắp những mất mát cho em trai
Bố phải gánh chịu hậu quả, vì chán nản đau đớn mà phải thế khi ở sau song sắt kia. Còn gì đau hơn khi phải nhận lỗi cho người vợ, người mẹ của các con mình chỉ để mong còn mẹ có thể lo tốt cho chị em tôi hơn bố? Nhìn bố bệnh tật, bị mọi người trong gia đình có phần kiêng khem, ngủ riêng ở trong một chiếc giường, muốn ôm bố, bố tránh, muốn quan tâm bố đành hững hờ. Tôi vô tư không biết cho đến một ngày bố làm vỡ cánh tủ thuốc nhỏ và vô tình gây vết thương sâu, lòng quặn đau khi bố thét mắng lúc tôi có ý định lại gần lo lắng.