VN88 VN88

Tâm sự tôi lận đận với những cuộc ‘mối lái’ bạn trai

Có anh ba la bô lô rằng “Lương anh ít nhất cũng 10 triệu/ tháng”. Người này cứ nằng nặc đòi bạn tôi cho số điện thoại của tôi để tiếp tục trò chuyện, còn tôi cũng nằng nặc bảo bạn tôi “Không được là không được”. Anh thì sau khi nghe giới thiệu tuổi của tôi liền nói “Hổ à, thế thì vồ chết anh”. Anh lại cứ hút thuốc lá phì phèo, tôi hỏi “Anh có thể không hút thuốc khi đi với em không” thì nhận lại được câu trả lời “mát lạnh” rằng “Em ngồi hướng đó, anh ngồi hướng này, việc gì đâu chứ”.

Anh đang nói chuyện với tôi, thấy bàn bên cô gái khen chàng trai “Anh mặc áo này đẹp lắm, bảnh ra nhiều đấy”, liền “phán” một câu xanh rờn “Áo ấy anh thấy có bạn mặc rồi, anh không thích nữa”. Tôi hỏi anh “Anh sợ đụng hàng à? Em thì chắc không bao giờ có phúc được sợ điều đó. Quần áo em mặc đều được mua ở chợ, quần thì chưa quá trăm hai, áo chỉ 100 đổ lại, ngay cả áo khoác cũng không có cái nào tới 400 nghìn cả”. Sau những “vụ” nhớ đời như thế, tôi chán nản vô cùng, không muốn gặp gỡ làm quen bạn trai mới nữa.

Gần đây, một cô bạn muốn giới thiệu cho tôi anh cùng quê, nghe kể anh cũng rất tốt tính, tôi thử “liều” thêm một phen. Trải qua 3 lần gặp mặt và nhiều cuộc trò chuyện điện thoại, tôi đang suy nghĩ xem có nên gặp anh lần thứ 4 hay không. Bởi tôi nhận thấy dường như anh không có chút nào tôn trọng tôi. Lần gặp đầu tiên tôi đi cùng cô bạn, đến nơi tôi thấy có 3 chàng trai, nghe giới thiệu thì “nhân vật chính” đang bận điện thoại với ai đó rất vui vẻ, lâu mãi không thấy anh dừng lại, bạn tôi mới nhắc “Anh tắt điện thoại đi”. Anh ta tắt máy, khuấy khuấy cốc nước trước mặt, và như chợt nhớ ra điều gì, anh quay sang tôi: “Anh chào em”, hỏi thăm được mấy câu anh lại bận điện thoại.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.