Xét về lý, chúng tôi ở Nha Trang tốt hơn, cùng công ty, tiết kiệm nhiều chi phí, thu nhập cũng thuộc dạng cao. Anh chỉ nhìn được vấn đề này, không đồng tình việc tôi muốn vào lại Sài Gòn mà không thể hiểu được những gì tôi phải chịu đựng trong quá trình làm chung. Tôi mệt mỏi, không biết làm sao để anh hiểu dù đã rất nhiều lần nói chuyện. Anh cứ luôn cho rằng tôi ỷ học cao hơn, muốn làm gì thì làm, luôn cho mình là đúng. Những câu nói của anh trong nhiều lần tranh cãi, tôi nhận ra chỉ có nâng cao việc nhận thức mới có thể cải thiện cuộc sống vợ chồng. Bây giờ anh không muốn học nữa. Tôi bế tắc.
Trong quan niệm của tôi, không kết nghĩa vợ chồng với người có sự chênh lệch nhận thức và thế giới sống, vì tôi cũng đủ nhận biết được nó sẽ khó khăn thế nào. Anh chỉ trích việc tôi lên mạng, Facebook, trong khi 10 năm nay tôi đã sống như vậy. Thậm chí giặt đồ, tôi nói không giặt tay nổi, mua máy giặt, anh không chịu mua, anh giặt tay. Vậy mà anh cũng nói tôi không là người vợ tốt, nói luôn cả việc tôi muốn ăn gì thì phải ăn được cái đó. Ngày trước lấy anh vì tôi nghĩ anh sẽ chịu học, tôi sẵn sàng đầu tư cho anh học, giờ tất cả đã bế tắc, tình cảm không đủ để giải quyết vấn đề khi hai nhận thức, hai thế giới sống khác nhau. Tôi phải ly dị sao?
(Tâm sự cuôc sông 18Truyen.com)