VN88 VN88

Tâm sự tôi không muốn đi quá giới hạn dù đã đang ký kết hôn rồi

Gần đây, khi nói chuyện với tôi, anh ngỏ ý muốn đi quá giới hạn, tôi ngại ngần thì anh bảo với pháp luật chúng tôi đã là vợ chồng, với gia đình đều đã coi
nhau như thông gia, tôi còn sợ điều gì. Tôi lảng tránh vì đăng ký kết hôn chỉ là thủ tục pháp lý, còn hôn lễ mới chính thức được hai gia đình thừa nhận. Anh có vẻ buồn nhưng chỉ thoáng qua lúc ấy, xong rồi anh lại vui vẻ bình thường và
vẫn hứa sẽ đợi đến ngày cưới, khi tôi đã thật sẵn sàng.

Tôi mới 25 tuổi nhưng bản tính bảo thủ và lo xa. Ba năm trước, ngày đầu tiên vào nhà nghỉ cùng người yêu tôi tự dằn vặt mình rất nhiều. Tuy nhiên vì quá yêu, quá nhớ và tin tưởng anh nên tôi chấp nhận và biết niềm tin của mình là đúng đắn. Ba năm qua, anh luôn tôn trọng, yêu thương và cố gắng rất nhiều vì tôi. Bạn bè tôi nhiều người đã đi quá giới hạn trước hôn nhân nhưng thật sự tôi không có can đảm làm điều đó. Tôi cũng hiểu “trinh tiết” không phải là cái màng mỏng manh đó, mà chính là giữ gìn trọn vẹn cả thể xác lẫn tâm hồn của người con gái cho người mình yêu thương. Huống chi tôi và anh đã có những đụng chạm khi cảm xúc ùa tới cùng nỗi nhớ thương mãnh liệt sau thời gian xa cách.

Không phải tôi không tin tưởng anh mà không tin vào bản thân mình. Tôi yếu đuối, nhạy cảm, hay suy nghĩ nhiều về mọi chuyện, rất sợ khi đã trao cho anh rồi sẽ không còn sự tự tin, không còn là chính mình. Yêu xa, rất dễ có những cảm xúc trống trải, cô đơn, thiếu vắng, nếu tôi không giữ được mình mà bi lụy, mất tự trọng bản thân thì có thể sẽ mất luôn cả anh. Tôi nghĩ ngày hạnh phúc nhất của tôi và anh phải được cả gia đình, xã hội, pháp luật thừa nhận. Nơi tình yêu thăng
hoa sẽ là căn phòng trong tổ ấm của hai chúng tôi chứ không phải căn phòng trong nhà nghỉ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.