Một lần tình cờ anh đưa điện thoại cho tôi xem, thấy anh có gọi cho những người con gái lạ. Hỏi thì anh nói đó là bạn của bạn, có ý định giới thiệu cho những bạn trai chung nhóm chưa có người yêu. Anh còn xin hình người con gái đó rồi gửi cho các bạn có vẻ như rất sôi nổi và thân thiết. Mọi người đã rủ nhau tụ tập gặp gỡ vài lần, có cả bạn anh và những cô gái đó. Những chuyện này tôi chưa hề được biết cũng không bao giờ nghe anh nhắc đến, khi hỏi hôm nay anh làm gì, đi đâu anh luôn nói anh gặp Hưng (người giới thiệu những người bạn gái đó cho anh).
Là người ai cũng phải có mối quan hệ, nam có nữ có là chuyện rất bình thường. Tôi không phải người khắt khe, ngược lại rất hiểu chuyện và biết trước sau nhưng tại sao anh lại giấu diếm? Anh thường xuyên đi chơi với những người con gái khác sao phải nói chỉ đi cùng bạn trai? Trong lòng tôi thực sự cảm thấy rất thất vọng. Là người yêu nhưng tôi chỉ đứng ngoài những hoạt động của anh, chỉ chờ đến lúc anh đi chán chê mới quay về gặp gỡ, rồi luôn bảo yêu thương tôi hết lòng, cung phụng tôi như bà hoàng thế thì tôi còn đòi hỏi gì nữa.
Tôi thấy ghen tỵ với những người con gái theo như anh là “vớ vẩn” đó. Họ không là gì với anh nhưng luôn có mặt trong những cuộc vui, cùng anh tán gẫu và gặp gỡ những người anh coi là bạn, còn tôi chưa bao giờ được thế. Giờ trong tôi có nhiều nỗi hoang mang, tôi đang tưởng tượng ra cảnh những người phụ nữ lầm lũi, ngày ngày chỉ biết nghe lời, làm cái bóng của chồng mà không bao giờ được ghi nhận. Cuộc sống như thế quả thực rất đáng sợ với người độc lập và tự trọng như tôi.