Tôi mời chị đi café thì bao giờ câu trả lời cũng là “hôm nào rảnh em nhé”. Chả thấy hôm nào chị rảnh bao giờ. Có một việc mà có lẽ tôi không bao giờ quên được. Trường có một chương trình học bổng và tôi nộp hồ sơ. Lúc được vào vòng trong phỏng vấn, tôi đã mất cả tuần tập luyện và chuẩn bị. Thế mà khi bước vào phòng thấy chị ngồi trong đó là thành viên của ban phỏng vấn thì tôi như bước hụt một cái, trống ngực đập liên hồi, mồ hôi vã ra như tắm. Kết quả là khi kết thúc, tôi đã biết chắc mình trượt vì tôi trả lời các câu hỏi của ban phỏng vấn như một thằng mộng du. Sau đó, tôi đánh liều viết email cho chị kể lại cảm giác đó của tôi nhưng tôi chỉ nhận được một câu reply rất ngắn gọn: Take it easy! You have tried your best!
Thằng bạn thân của tôi biết vụ này và bảo tôi cứ thổ lộ với chị một lần biết đâu chị đã chán chồng, chán gia đình đơn điệu và cũng thích một thằng trẻ và say mê chị như tôi. Chị có từ chối thì chấp nhận và thoát khỏi tình trạng lơ mơ này. Tôi thì gần như biết đến 100% chị sẽ từ chối nên không làm. Mà tôi nghĩ chị biết tình cảm của tôi, chỉ có điều cố tình né tránh mà thôi.
Hiện tại, tôi học hành sa sút, đã trượt vài môn và gần như lúc nào cũng chỉ nghĩ về chị, sẵn sàng làm những việc điên rồ vì chị. Tôi không biết các chú các anh thấy việc tán phụ nữ có chồng và chán chồng dễ dàng như thế nào và coi họ là “rau già dai” ra sao. Tôi cũng không biết những phụ nữ có chồng khác dễ bị biến thành “rau sạch” thế nào. Tôi chỉ thấy người phụ nữ “chán chồng” của tôi thật sự quyến rũ, thừa khả năng khiến đàn ông điêu đứng mà cũng là một thành trì chẳng dễ dàng xâm nhập. Tôi rất mong mọi người giúp tôi có một cách nào đó để tôi hoặc là có được chị hoặc là thoát khỏi tình trạng này. Cảm ơn mọi người.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)