Em hiền là thế, im lặng nhún nhường nhưng sao mạnh mẽ vô cùng. Không biết em đã nói gì và làm gì nhưng sau lần em nằm viện tôi thấy gia đình mình rất ái ngại, chị em của tôi rất xấu hổ. Không xấu hổ sao được khi ốm đau luôn có mặt vợ tôi, thuốc thang cũng vợ tôi.
Đọc bài viết của anh tôi lại càng thương vợ vô ngàn khi các em nhà chú tôi luôn nhờ vả vay tiền, vợ tôi vẫn hỗ trợ mặc dù biết sẽ không bao giờ được trả lại. Tôi đã quá thờ ơ và cho mình cái quyền được làm chồng, nhìn vợ tôi luôn thấy có lỗi. Mới đây thôi, tôi gặp lại anh bạn cũ của vợ, anh nhìn tôi và nói: Tôi không có được cô ấy vì cô ấy đã chọn anh, nhưng anh đã không biết nâng niu và quý trọng một người phụ nữ như thế. Đừng để tôi biết thêm chuyện gì, tôi sẽ giành lại cô ấy cho anh xem. Đừng có thách tôi.
Tôi như con thú điên muốn lao vào anh bạn vợ nhưng không thể vì anh ta cao to và trông bản lĩnh hơn tôi. Suốt mấy ngày hôm nay tôi suy nghĩ về mình, về cuộc hôn nhân và cách sống của bản thân dành cho vợ. Tôi thấy có lỗi và hèn quá. Vợ ơi, nếu đọc được bài viết này cho anh xin lỗi. Anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em. Yêu em vô vàn.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com